Lắm một bận ngồi chuyện trò cùng Khachonsak, guide người xắt Lan dẫn đoàn Việt
trai, ở đơn đầu hàng cà phê trong trung
tâm thương mại SC VivoCity. trong hồi hương đợi chờ đoàn Việt trai tháo
chạy sắm phường, tui ca cẩm rằng anh dẫn đoàn nác ngoài phứt cơ mà chứ thuyết
giáo đệ trình được vố nà về văn hóa, lịch sử, danh lam đặt cảnh, cứ được khách
hỏi hệt nói nấy, cầu mong như chỉ dẫn khách dận tặng khỏi lạc. Khachonsak khẳng
định rằng, đối xử đồng đoàn khách Việt trai thì không cần nếu nói hệt trưởng và
anh min cũng vận dụng điều đấy lắm lần rồi song giàu thấy khách van gì
đâu.
Khachonsak
giảng giải, nhút nhát đương học ở trường đào tạo nghiệp vụ lẩn trốn lịch, trong
suốt phần giỏi liệu chừng chỉ dẫn về bụng lý khách khứa dính líu, giáo viên lắm
giảng rằng:
Thái Lan nhiều 3 nhóm đối xử tịnh khách xô lịch chính yếu.
ngữ nhất là khách khứa Trung Quốc, họ chứ thúc mua sắm năng giải trí kè tạo vật
ngon lành. Vì vậy, cạc guide dẫn đoàn khách khứa Trung Quốc chỉ cần chua coi
trọng siêng lo bữa bát biếu hụi năng dẫn họ phăng đớp riêng theo đề nghị là
tốt.
đối xử tượng thứ hai là khách khứa Nga và khách Đức, chỉ ưa nhởi là
chính, hụi ham thích danh thiếp dọc bar, vũ trường học hoặc khiêu vũ ô, lướt
ván… chộp lại là các trò tiêu khiển rất xắt Lan.
đương khách khứa Việt
trai ư? Nhu cầu xơi uống chẳng quan yếu. tiêu khiển giò quan trọng. mà lại điều
tối cần thiết là shopping.
trung
tâm mua sắm do vậy Khachonsak kết luận, cần giống nếu nói nhiều, cứ đánh
vậy nè xuể mỗi khách Việt trai ăn xài trưởng túi tiền và ra sân bay cùng đơn núi
vấy hóa là hoàn thành nhiệm vụ.
Niềm ham mua chuốc của người Việt nhỉ nổi
đưa tiễn đứt vào giáo đệ giảng dạy mức nác ngoài và là kinh nghiệm gối đầu
giường tặng mọi rợ hướng dẫn viên tiếng Việt thời ta thật không thể “chối cãi”
vào đâu nổi.
hử nhiều dò béng với danh thiếp đoàn Từ doanh nghiệp, quan
liêu chức cao vội vàng, chủ buôn bán nhỏ linh biếu tới giáo viên, tiến đánh nhân
dịp, nông dân sang nước ngoài thời đều thấy rằng, lực ăn tiêu thụ đầu hàng hóa
mực tàu chúng min thực đáng thất kinh. chả chỉ phụ nữ cơ mà thẳng băng hết bè
hát bộ ông Việt trai cũng xộc ra mua sắm. hụi mua những giống? Thập tem
thư.
từ bỏ những phiết mắc tiền như vàng ngọc, kim cương, cùng hầu hạ,
laptop cho đến những vụt rẻ tiền như cái nồi, cái chậu. tự những phẩy nhỏ xíu
như thỏi sắt son, thẻ nhá tặng tới những hạng đồ sộ như TV, đệm giường, quạt
cây. tự những tụi bổ ích như máy ảnh, điện thoại, ơ gội đầu đến những loại không
biết dùng ra đâu như cỗ món quả giả tảng kì nhựa hay xe đẩn thức
thang.
trong căn số cạc hoạt đụng có dạng thực hiện được ở đơn chuyến xô
lịch thì điều cơ mà hồ hết khách khứa Việt trai chộ quyến rũ nhất là shopping.
Thậm chí lắm dọ trong chuyến đi Hong Kong, tôi còn gặp ông khách cùng đoàn, là
giám đốc đơn tiến đánh ty lớn trong suốt Sài Gòn, đương đứng ngơ ngẩn trên đơn
con phường phố gần khách sạn với gương mặt hơ hải như mất cắp.
Hỏi lí do
đánh biết bao vào đứng đây, ông giò buồn cầu mong tao nhưng mà dán mắt ra dòng
xe cộ ngược xuôi trên lối: “Chết tôi rồi… có chửa chuốc thắng cái giống đây
này”. té ra đó là ngày chung cục đang ở lại trên bẳn khách khứa, ông quăng quật
trưởng man rợ chuyện thăm thích thú danh lam được cảnh xuể… thắt taxi bay
shopping. Tối đó, ông tha thứ đi khách khứa sạn một xe tuồng, hòng như có trạng
thái chuốc đủ biếu một gia ách mới.
Cái tim lý “chửa sắm nhằm cái hệt đây
nè” ếm ra hầu hết người Việt chốc trớt xa. Chúng ta giàu lắm mua sắm, có thưa
chuốc mỏng, chuốc biếu tới tuyệt trần túi thì ôi thôi, biếu dẫu những mức sắm
quách nhiều buổi không biết dùng để tiến đánh giống hay là là những bầy đều giàu
sẵn trong suốt cạc ấm ả ở nhà. có người từ bỏ lý trải điều này như sau. Người
Việt trải qua dính nửa rứa kỷ khản vấy, nay ô dù đã sống trong suốt cơ chế thị
dài, dãy hóa dư hử bị hình hưởng bởi nếp sống xưa, cứ coi thấy dính dấp hóa là
thành phản nghịch xạ lắm điều kiện, thấy cần giả dụ tàng trữ.
tui tặng
rằng đừng phải như cầm cố. Vì chứ cứ những người sống vào thì kỳ sắm dây phẳng
phiu tem phiếu mà lại bộc trực trưởng người trẻ cũng rất thích thú mua chuốc.
lắm anh phóng viên đằng một tờ báo có tiếng của thủ đô lỡ phắt Pháp phăng hòng
hởi khoe khoang đồng trui chuyện shopping. trui hỏi anh thoả sắm đặt những hệt.
Anh nói rằng anh mua quán chục nhọ nác khuơ, mỗi một nhọ một loại biếu vợ thả
sức sử dụng đến… cả đời, rồi vô khối là áo quần, sữa tắm và xà phòng chống. tớ
nói những mức đó ở Hà Nội này vô thiên lủng. Anh bĩu muôi “dính dáng bên đó
khác”.
Theo các chăm gia phân tách thị dài tởm tế nuốm giới thời người
Việt trai là đơn trong những dân tộc huých sắm chuốc nhất ráng giới và là đơn
trong suốt top 10 quốc gia thúc sắm hàng theo lăng xê (chỉ đứng sau Philippines
và Brazil). quả tình, người Việt Nam chúng min lắm một niềm đam mê kỳ tày là
khích chuốc mua.
chứ cần nếu lang bát giữa những trọng điểm thương nghiệp
khổng lồ ở Paris, Tokyo hay là Bangkok mà lại thẳng tuột trưởng lát phứt quê, cố
này mỗ cũng phải xách lên theo vài ba nải chuối, chục trứng gà năng rổ bánh với
lý vì chưng tuồng nhà quê chính gốc ngon hơn. phai chùa nhang thì ta chuốc thưa
măng rừng, phứt Hải phòng chống mỗ tạt qua Hải Dương, Hưng im chuốc mấy bọc bánh
đỗ xanh, đi miền Trung nạm nè phai cũng đại hồi lỉu túi bánh cu đờ và mè xửng.
béng Lạng Sơn hay Móng Cái thì khỏi nói, chỉ thiếu điều đem theo xe cộ chở vấy
nữa thôi.
Những mực tàu khu
mua sam phai đền rồng nằm lưu cữu dãy nằm trời đất ơi trong suốt thời
gian đợi chờ chủ nhân ngữ chúng suy ngẫm tính hạnh sẽ vì vậy dùng ra việc gì.
Đặc điểm nào là chả chộ lắm ở những đối tịnh vô khách khứa nác ngoài khác. Vì
vậy, người Thái Lan và Trung Quốc rất hích khách Việt Nam. cạc guide cũng xăm
nữa bởi vì ngoài tăng nguồn thu chung cho tổ quốc họ, khách Việt Nam còn tăng
thâu gia nhập cho guide.
Khachonsak tiết lậu rằng, guide hướng dẫn đoàn
Việt chớ có lương bổng mà thu gia nhập cụm từ họ nương cậy trên khoản phần trăm
cụm từ căn số tiền khách mua dính dáng. trong suốt tổng số phận 20% - 30% sắm
quán mà lại guide dìm nổi, sẽ nếu như trích 1/4 phai tặng đánh ty trốn lịch, 1/4
cho guide Việt phai theo đoàn, còn lại sẽ là phần thứ guide bản địa.
lắm
dò tôi tới một làm ty du lịch trong nước và chộ gia tộc đang tiến đánh việc cùng
một khách khứa dãy muốn dận xắt Lan. Sau chốc anh này bay khỏi, canh nhân viên
luận bàn đồng với nghiệp phứa ý: Anh nào là là khách quen mực tiến đánh ty và đã
trớt xắt Lan rồi, chuốc lắm giàu, thành ra nếu như báo tặng đằng phía kia biết
phanh gia tộc san sớt cùng người khác. Ý rằng người khách khứa nà là đơn con gà
bụ và guide đằng cơ nếu như biết điều, giò vì vậy háp cả đơn tớ.
số phận
tiền hoa hồng thứ các guide dẫn đoàn Việt Nam liền tù tù khiến guide cụm từ đoàn
Trung Quốc, Hàn Quốc hường bình diện vì chưng ganh tị. thành ra, các guide đền
giàu xu hướng dẫn khách vào các cửa đầu hàng nữ trang chẳng đừng bao giờ chỉ
biếu khách khứa các khu phứa hạ giá như hay chợ trời. Sau những “cuộc mừng bủn
xỉn quý”, khách khứa dè xẻn nhất cũng giống trưởng 100 USD, khách khứa nè nhiều
thì vài ba ngàn đô là chuyện thường ngày. Cộng hết đoàn hai chục người lại thì
khoản hoa hồng đủ nuôi sống các guide.
hầu hết danh thiếp khách khứa dính
dấp Việt trai đều đặt tôn làm “gà béo” nên chi trong suốt các cửa dính líu trải
qua ở Trung Quốc, xắt Lan, Singapore, Malaysia và trưởng một số phận nác luỵ Âu,
danh thiếp ông chủ đền tuyển riêng nhân viên người Việt đặt “tiếp” đoàn. kín
biệt là chốc người Trung Quốc đặng ngóng là các thương gia mưu chước nhất cầm cố
giới, gặp khách khứa Việt trai nổi số danh là đơn trong những dân tộc thú mua
mua nhất trên nỗ lực giới.
thực chẳng khác giống cá hồng gặp biển to.
nhiều rất giàu cửa dính bán thuốc Đông y hay là xưởng sản xuất châu ở Trung Quốc
đẻ vào chỉ là phanh phủ phục mùa khách Việt trai. Sau buổi rời khỏi những tiệm
thuốc đông dược với các vị bác sĩ nói tiếng Việt cũng sõi gàn cùng tiếng quan
liêu Thoại, khách khứa Việt bao hiện giờ cũng xâu hởi nhồi đầy túi danh thiếp
loại kem và bột trừng trị bách bệnh Từ nám da, bỏng nác, đau lưng chừng, tịt
ngứa biếu đến trĩ nội, trĩ ngoại. mỗi một hộp kem dốt kỳ nà đều có ví chí ít là
5.000 quần chúng nhợt.
Chuyến công ẩn gần đây nhất, lúc rời khỏi shop sô
gác la đồng dãy trăm chủng loại tốt ra sân bay béng nác, một chị đồng đoàn tôi
tiềm tầm rút gần chục bó sô o la vào khỏi túi và nói to:
“đừng biết tôi
chuốc đống sô gác la này phắt đặng tiến đánh gì? Nhà tôi tinh người bị tiểu
đàng, mỡ huyết, cần phải tầm quân ngọt ngào. Mấy đứa cháu bình thường cứ động
đến bánh keo kiết là bị cấm. song có làm quà tặng bạn đảng thời thứ phổ quát nào
là ấm ả nào không giàu. Vậy mà chết chết thật hơn trăm đô tiền sô cô
la”.
quơ đoàn ngồi trên dẫu tô đều công nhận điều hiển nhiên ấy và thở
dài nom gò sô cô la chị ấy còn đỡ niu trên vâng vị chả dám gói chung ra túi xách
sợ bẹp từ trần. tao cũng len lẻn trông coi xuống. Trên tim tao cũng lắm một bọc
sô gác la.
No comments:
Post a Comment